Còn tôi, ngay từ ngụm cà phê đầu tiên trong đời đã chọn cho mình là ly đen đá không đường. “Dũng mãnh quá”, để rồi đêm đó nằm đếm sao! Một cảm giác khó tả mà từ đó về sau, mặc dù biết rằng sẽ nhiều đêm nằm tiếp tục đếm sao nhưng tôi vẫn cứ chọn cho mình một cốc cà phê đen không đường.
Có một điều vô cùng đơn giản mà tôi đã rút ra từ lần đầu biết đến vị đắng của cà phê, bạn có nghĩ như tôi không?
Tôi vẫn còn nhớ như in buổi chiều đi học thêm toán hồi tôi học lớp 11, đó là năm 1991. Vì thầy giáo có việc nên lớp được nghỉ. Nhà thày nằm trong một con ngõ nhỏ trên phố Lê Văn Hưu nên tôi thường xuyên đi trên con phố Nguyễn Du. Được nghỉ học, một lý do quá hợp lý để cái tuổi thích khám phá được dịp tụ tập. Tôi cùng ba đứa bạn thân đã chọn quán cafe nổi tiếng nhất phố Nguyễn Du thời bấy giờ làm tụ điểm. (Đến giờ không nhớ nổi quán đó tên gì, nhưng nó nằm giữa đoạn Trần Bình Trọng và Yết Kiêu).
Không hiểu tại sao, hình như ly cà phê đầu tiên trong đời mỗi đứa chọn lại có vẻ ứng với từng số phận của mỗi người sau này. Ba cốc cà phê nâu và một cốc đen đá không đường. Một người bạn của tôi đã không chịu nổi vị đắng của cà phê nâu và hôm đó, quán đã mất nguyên cho cô ấy một hộp sữa Ông Thọ. Giờ mỗi khi nhắc lại, cả lũ còn cười. Cô bạn uống cốc cà phê đượm ngọt của sữa giờ đây đang hạnh phúc với một gia đình tuyệt vời. Hai cô bạn còn lại thưởng thức món cà phê nâu cũng khá may mắn với gia đình riêng của mình.
Còn tôi, ngay từ ngụm cà phê đầu tiên trong đời đã chọn cho mình là ly đen đá không đường. “Dũng mãnh quá”, để rồi đêm đó nằm đếm sao! Một cảm giác khó tả mà từ đó về sau, mặc dù biết rằng sẽ nhiều đêm nằm tiếp tục đếm sao nhưng tôi vẫn cứ chọn cho mình một cốc cà phê đen không đường.
Rất nhiều lần cùng bạn bè đi uống cà phê, lần nào Bunny cũng được phục vụ sai đồ uống vì mọi người ít nghĩ rằng con gái mà lại đi uống cái thứ đen sì và đắng ngắt đó. Nhưng, có một điều vô cùng đơn giản mà tôi đã rút ra từ lần đầu biết đến cà phê: vị ngọt còn mãi đọng lại sau những đắng cay đã qua đi.
Nhiều người, không chịu được vị đắng của cà phê nên thường bỏ đường hoặc sữa cho bớt đắng. Tôi không cho đường hay sữa vào cà phê bởi tôi biết: phải nếm trải qua cay đắng mới cảm nhận được ngọt ngào đến lịm người. Cho dù vẫn tiếp tục phải uống cà phê đắng nhưng tôi vẫn không nản lòng vì dư vị ngọt ngào của nó.
Đó cũng chính là lý thuyết cuộc đời mà tôi rút ra từ ly cà phê đó. Tôi thà chịu đắng cay rồi sẽ đến lúc ngọt ngào còn hơn thưởng thức cái vị ngọt của gia vị thêm vào cho cà phê để rồi, sau đó sẽ thấy chát chua nơi đầu lưỡi.
Gió lạnh thêm rồi, có ai muốn uống cà phê đắng không? một ly cà phê bên một người bạn, nơi góc phố nhỏ trên đường Nguyễn Du, ngắm đường phố và miên man về một nơi xa lắm....
Theo: Blog Bunny